Đi Mỹ
truyện dài
Bây giờ riêng đối diện tôi
Còn hai con mắt khóc người một con
Bùi Giáng
Mở
Ngày ấy với Hôm Nay đã lâu lắm rồi.
Ngày ấy là những ngày, những tháng, những năm, của thế kỷ
trước.
Nói thì lâu lắc lắm vậy, nhưng thật ra, cũng chỉ mười chín,...
More
Đi Mỹ
truyện dài
Bây giờ riêng đối diện tôi
Còn hai con mắt khóc người một con
Bùi Giáng
Mở
Ngày ấy với Hôm Nay đã lâu lắm rồi.
Ngày ấy là những ngày, những tháng, những năm, của thế kỷ
trước.
Nói thì lâu lắc lắm vậy, nhưng thật ra, cũng chỉ mười chín, hai mươi năm thôi.
Hôm Nay, mỗi khi
nhớ lại quảng thời gian đó, tôi vẫn thấy lòng mình có một nỗi chua xót, đắng cay, bàng hoàng, xúc
động.
Chuyện “Đi Mỹ” thì có trăm hình vạn trạng.
Mỗi người, mỗi gia đình có một hoàn cảnh riêng như
là ”chuyện dài nhân dân tự vệ”ấy mà.
Ở đây, tôi chỉ ghi lại một vài chuyện nhỏ trong muôn hình vạn
trạng kia thôi.
Dĩ nhiên là hư cấu
Trần Yên Hòa
1.
Buổi sáng trời Sài Gòn nóng.
Cái nóng muôn đời của miền nhiệt đới.
Xe cộ chạy rồi ùn tắt.
Từng đợt,
từng đợt.
Đứng lại, đạp thắng chân hay bóp thắng tay.
Hai bàn tay đen đuổi của Ngàn nỗi lên những
đường gân xanh xám.
Có lẽ, cuộc kiếm tìm miếng ăn đã làm cả thân xác anh khô quắt đi.
Đôi cánh tay
sạm nắng.
Chiếc mobilettle như con ngựa già rít l
Less